Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn khẳng định công tác vận động quần chúng là một nhiệm vụ chiến lược, có ý nghĩa quyết định đối với thành bại của cách mạng. Tư tưởng đó được Người thể hiện sinh động trong tác phẩm “Dân vận” đăng trên báo Sự thật, số 120 ngày 15/10/1949 với bút danh X, Y, Z. Với hình thức bài báo chỉ 612 từ nhưng được thể hiện một cách toàn diện, hoàn chỉnh, cô đọng, khúc chiết, dễ hiểu, dễ nhớ tư tưởng Hồ Chí Minh về những vấn đề những vấn đề căn cốt nhất trong công tác dân vận của Đảng như: mối quan hệ giữa dân chủ và dân vận, quan điểm, nguyên tắc thực hành công tác dân vận, trách nhiệm vận động quần chúng của cả hệ thống chính trị, phương pháp vận động quần chúng và những phẩm chất cần có đối với cán bộ dân vận.
Trong tác phẩm “Dân vận” khi nói “Ai làm công tác dân vận”, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã xác định rõ “Tất cả cán bộ chính quyền, tất cả cán bộ đoàn thể và tất cả hội viên của các tổ chức nhân dân đều phải phụ trách dân vận”. Như vậy công tác dân vận không chỉ là công việc của cán bộ chuyên trách dân vận mà mỗi cán bộ cơ quan, tổ chức đều phải làm công tác vận động quần chúng với chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và công việc hằng ngày. Bên cạnh đó, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng nêu lên phong cách mẫu mực về người làm công tác dân vận là “Óc nghĩ, mắt trông, tai nghe, chân đi, miệng nói, tay làm”. Đây là yêu cầu rất cao, toàn diện về sự hiểu biết, năng lực thực tiễn, nắm vững phương pháp về trách nhiệm, đạo đức của người thực hành dân vận để đưa đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước đến được với dân, để dân hiểu, dân tin, dân làm theo; hơn nữa dân góp sức, phát huy kinh nghiệm, sáng kiến vào thực hiện nhiệm vụ cách mạng. Và theo Người: thực hành dân vận phải “đúng” và “khéo”. Dân vận khéo là “hiểu thấu” và “làm đúng”./.