Phần chủ yếu của chương này là đề mục “Phải sửa đổi lề lối làm việc của Đảng”. Tên của đề mục, cách đây 64 năm, đọc lên nghe rất mới lạ. Ngày nay đọc lại, càng thấy ngỡ ngàng bởi tầm nhìn vừa xa rộng, vừa sâu sắc của Bác. Như thế thì ngay từ 64 năm trước, Bác đã nghĩ đến sửa đổi mới và chỉnh đốn Đảng rồi.
Bác nêu ra ba thứ bệnh chủ yếu cần phải chữa là bệnh chủ quan, bệnh ích kỷ, hẹp hòi và gọi mỗi bệnh là một kẻ địch, Bác viết: “Mỗi kẻ địch bên trong là một bạn đồng minh của kẻ địch bên ngoài. Địch bên ngoài không đáng sợ. Địch bên trong đáng sợ hơn, vì nó phá hoại từ trong phá ra”.
Bác phân tích sâu sắc tác hại các bệnh hẹp hòi:
“Có nhiều đồng chí có bệnh tự tôn, tự đại, khinh rẻ người ta, không muốn biết, muốn học những ưu điểm của người khác…
Họ quên rằng: So với số nhân dân thì số đảng viên chỉ là tối thiểu, hàng trăm người dân mới có một người đảng viên. Nếu không có nhân dân giúp sức, thì Đảng không làm được việc gì hết.
Vì vậy, ta cần phải hợp tác với những người ngoài Đảng. Ta không được kinh rẻ họ, chê bai họ. Ta phải liên lạc mật thiết với dân chúng. Không được rời xa dân chúng. Rời xa dân chúng là cô độc. Cô độc thì nhất định thất bại”
Cũng vì bệnh hẹp hòi mà không biết dùng nhân tài, việc gì cũng ôm lấy hết. Ôm lấy hết cố nhiên không làm nổi…
Từ nay, mỗi cán bộ, mỗi đảng viên, phải kiên quyết chữa các bệnh hẹp hòi đó để thực hành chính sách đại đoàn kết.
Kết luận phần này, Bác viết: “Mỗi cán bộ, mỗi đảng viên, mỗi ngày phải tự kiểm điểm, tự phê bình, tự sửa chữa như mỗi ngày phải rửa mặt. Được như thế thì trong Đảng sẽ không có bệnh mà Đảng sẽ mạnh khỏe vô cùng”.
64 năm đọc lại “Sửa đổi lối làm việc” của Bác Hồ, chúng ta càng sáng rõ thêm nhiều điểm. Mỗi bước đi lên của Cách mạng vẫn như có Bác dõi theo, dẫn đường. Có được điều đó và hiểu được điều đó, thật hạnh phúc biết bao cho Đảng ta, cho nhân dân ta và đó cũng là điều mong muốn của Bác Hồ vậy.
Tin: Song Vũ