Quốc Khánh Mẹ thăm lăng Bác.
Thấy anh đứng gác trước Lăng
Quân phục - mũ giầy găng trắng
Đứng nghiêm như một tượng đồng.
Thấy anh Mẹ mừng Mẹ khóc…
Tim anh đập mạnh bồi hồi
Biết bao tháng năm xa cách…
Mẹ ơi! Mẹ đã già rồi!
Thương Mẹ nhưng con không thể
Rời nơi vị trí con canh
Bởi trách nhiệm con rất nặng
Năm châu thế giới trông vào.
Đổi gác - tối về gặp Mẹ…
Mẹ ôm anh dạ vui sao
Hỏi Mẹ vì sao sáng khóc?
“Con ơi Mẹ rất tự hào”.
KHANH SẮC